Du học và sự đánh đổi để trưởng thành

Du học và sự đánh đổI để trưởng thành
Du học và sự đánh đổI để trưởng thành

Cũng lâu lắm rồi mình ko viết tâm sự gì sâu lên đây tại mình cũng muốn giữ gì đó private cho riêng mình.

Nhưng sau gần 2 tháng đi du học và đi du lịch 3,4 nước Châu Âu thì mình nghĩ đã đến lúc mình cần chia sẻ gì đó hehe idk if u guys care or not but i hope this story will change at least someone's life

Ngày đầu tiên mình đặt chân đến giảng đường ĐH ở Hà Lan mình đã thật sự nghĩ "ôi ước gì mình đc đi du học từ 18 tuổi" vì thấy sao nó tuyệt vời quá, mình đã xem rất nhiều phim về cuộc sống học đường ở đây nhưng khi tự mình trải nghiệm nó vẫn là một thứ rất khác, mình ko biết có thể diễn tả vs mng tnao nhưng nó thật sự rất crazy và làm mindset của mình giống như có một cú hích vậy. (Ofc là mình vẫn có những tủi thân, nhớ nhà nhưng mình thật sự đã "được" nhiều hơn "mất)

Mỗi chặng đường mình đi, mỗi bước chân mình đến, điều đầu tiên mình nghĩ đến đó đều là "Ước gì bố mẹ, anh chị, bạn bè mình đều ở đây và được trải nghiệm những cảm giác này giống mình nhỉ". Mình đang viết những dòng này trên chặng đường một mình đến thăm gia đình bạn của bố ở Ý, và nước mắt mình đang rơi. Mình cũng ko hiểu sao nước mắt mình lại rơi :)) có lẽ là vì đây là những lần đầu tiên mà mình cảm giác đc sự trưởng thành và mạnh mẽ của mình rõ ràng đến vậy.

Ở VN mình hay gọi là Tây Ba Lô vì họ du lịch theo kiểu tiết kiệm và hành lý là một chiếc ba lô duy nhất. Còn mình trong trạng thái bây giờ chắc sẽ được gọi là Việt Va Li :)) vì mình cũng đang đi với một chiếc vali duy nhất và những thứ mình cần làm là một mình lôi xềnh xệch cái vali 20kg qua 7749 cái bậc thang ở từng trạm tàu điện ngầm và đi bộ mỗi ngày tầm 10-15km, có những lúc vừa đi vừa chửi thề "dm đhs tự dưng đi du lịch làm cđg để rồi khổ vđ" nhưng đến lúc tận mắt được nhìn thấy những thứ mà Miha 18 tuổi chưa bao giờ dám nghĩ tới thì đúng là xứng đáng thật khà khà. (Mình chỉ mất 10e để đi từ Hà Lan sang Pháp, ảo ko mn 😎)

Miha 18 tuổi còn nghi hoặc bản thân ko đủ giỏi, tự ti vì gia đình ko có điều kiện nên ko cả nghĩ mình sẽ đặt chân nổi tới Châu Âu vì nó đắt đỏ chứ đừng nói là đi du học :)) nhưng mà cuộc đời đúng là ko cho ai biết trước điều gì, khi mà Miha 23 tuổi sau 2 tháng suy nghĩ đã quyết định all in tất cả số tiền tiết kiệm của mình và "Mình phải đi học tiếp thôi".

Để đưa ra cái quyết định bỏ lại tất cả để đi du học, trong lúc công việc, sự nghiệp của mình ở VN đang phát triển tốt, nó đã làm mình suy nghĩ rất nhiều. Vì 23 năm qua mục tiêu đầu tiên của mình luôn là kiếm tiền để báo hiếu cho bố mẹ (cụ thể là muốn cho bố mẹ nhà đẹp và có xe ô tô haha vì từ bé thấy các bạn xung quanh nhà bạn nào cũng có ô tô cả, mỗi nhà mình ko có😅) và giúp đỡ những người thân, bạn bè và cả những mảnh đời bất hạnh trc. Chứ mình ko cảm thấy bản thân xứng đáng với cái gì luôn ấy :))

Cho đến nửa năm trc, mình có xem được video của em Vừng, đi du lịch một mình đến đất nước Trung Đông, mình mới nhận ra mình cũng thích khám phá thế giới như vậy tại sao mình ko dám làm.. sao mình làm khổ bản thân quá :)) bố mẹ, anh chị mình lúc nào cũng mong muốn mình hạnh phúc, chứ có phải mong mình làm quần quật ngày ngủ 3 tiếng đến kiệt sức đâu mà sao mình cứ như vậy (trc tôi còn đặt mục tiêu phải mua đc căn penthouse ở Metropolis Liễu Giai trc 30 tuổi hô hô). Xong mình khóc vl khóc chỉ vì mình thấy thương mình.. và thương sự overthinking của cô bé 23 tuổi nhưng có suy nghĩ của người 40 này quá... 😭

Từ lúc đó trở đi, mình nhận ra mình cần đi tìm lại chính mình, mình cần giang tay ôm lấy mình và thương mình nhiều hơn trc thật đó 😭

Hồi trước mình nhìu tiền nhưng mình ko sống cho bản thân, mình ko yêu bản thân tí nàooo. Còn giờ tôi chọn sống một cuộc đời ko nhiều tiền lắm nhưng nhiều trải nghiệm haha, thấy cuộc sống dễ thở và nhẹ nhàng ghê hahaa. Đương nhiên đc khóc trên Lamborghini vẫn thích hơn ngồi cười trên xe đạp =)))) nhưng mà at least là mình biết mình sẽ ko nghèo mãi, nếu mình có tư duy mở, liên tục học hỏi, trải nghiệm và ko ngừng cố gắng như hiện tại, nhỉ🤭

Nên là cứ chill đi haaa~

Cảm ơn các bác đã đọc đến đây. Tôi mong là những chia sẻ của tôi có thể truyền cảm hứng cho các bác phần nào, tự tin và phải iu bản thân nhiều hơn đó nhéee